Bài thơ ” Hoa hồng Bungari”
Hoa hồng Bungari
Ôi loài hoa diệu kì
Hoa Ở đâu chẳng biết
Theo người hay gió bay
Từ thế kỉ mười bẩy
Hoa về mọc nơi đây
Giữa bốn bề núi dựng
Một thung lũng hoa hồng
Mỗi năm một lần nở
Trời đất bắt đầu xuân
Nhớ thời bọn vua chúa
Chúng cướp hết hoa hồng
Bàn tay gai chảy máu
Người dân chỉ tay không
Đến thời bọn Hít-le
Chúng không cho hoa mọc
Muốn diệt hương thiên nhiên
Chỉ còn hương hóa học
Nhưng cả bọn bạo tàn
Cuối cùng rồi tiêu diệt
Và thung lũng hoa hồng
Đẹp hơn bao giờ hết
Ôi loài hoa diệu kì!
Hoa hồng Bungari!!